1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | 32 | 33 | 34 | 35 | 36 | 37 | 38 | 39 | 40 | 41 | 42 | 43 | 44 | 45 | 46 | 47 | 48 | 49 | 50 | 51 | 52 | 53 | 54 | 55 | 56 | 57 | 58 | 59 | 60 | 61
Chương 19: Ngôi Trường Mọi Khi
Từ hôm đó, Bảnh Trai tự nhiên thấy lòng mình khang khác. Nó thấy nó lạ quá đi.
Ngồi trong lớp, nó hay liếc về phía nhỏ Tóc Ngắn.
Ngồi ở nhà, nó cũng hay nghĩ về nhỏ Tóc Ngắn.
Nó thấy con nhỏ này ngộ ghê. Học bốn năm bên trường Nhà Dài, nó chẳng thấy một đứa con gái nào giống như vậy.
Trước nay chưa có nhỏ bạn cùng lứa nào dám mở miệng gọi nó là em giai. Ngay những đứa lớn tuổi hơn nó như tụi Tam Cô Nương khi viết thư xin làm quen cũng chỉ kêu nó bằng tên.
Vậy mà con nhỏ Tóc Ngắn chẳng sợ trời sợ đất này cứ gọi nó bằng em tỉnh rụi. Ra cái điều đó là chuyện đương nhiên, chẳng cần phải bàn cải.
Nhưng Bảnh Trai không giận. Chỉ thấy là lạ.
Bảnh Trai thấy là lạ ba ngày. Tới ngày thứ tư, nó lại thấy thinh thích. Nghĩ đến cảnh nhỏ Tóc Ngắn cầm tay mình, sau đó lếch thếch đi theo mình cả buổi, nó thấy như có một làn gió êm mát thổi qua hồn.
Mỗi lần nghĩ tới cảnh này, nó hay mỉm cười một mình lắm.
Bảnh Trai biểu lộ sự thinh thích của mình bằng cách tò tò đi theo xách cặp cho nhỏ Tóc Ngắn. Chiếc cặp của nhỏ Kiếng Cận, nó trả lại cho thằng Bắp Rang.
Trưa thứ năm, chơi tiến lên, bao giờ nó cũng giành ở chung phe với Tóc Ngắn, chỉ để làm mỗi việc bốc bài lên rồi sắp xếp ngay ngắn cho con nhỏ này đánh. Y như một tay chạy việc hạng bét.
Ðã vậy, nó còn bị nhỏ Tóc Ngắn hành lên hành xuống:
- Bảnh Trai chia bài giùm mình đi!
- Khát nước quá, Bảnh Trai ơi!
Có khi nó nói trổng:
- Kiếm cái chi lót ngồi cho êm há?
Thế là thằng Bảnh Trai chạy lui chạy tới lăng xăng.
Nhỏ Tóc Ngắn chỉ thiếu chuyện kêu thằng Bảnh Trai đấm lưng nữa thôi.
Nói tóm lại, hôm trước lúc ở trên lề đường trước nhà bạn, thằng Bảnh Trai hành nhỏ Tóc Ngắn thế nào, bây giờ nó bị nhỏ Tóc Ngắn hành lại y như vậy.
Hột Mít nhún vai bình luận, tất nhiên là lúc không có đương sự:
- Bọn con trai là chúa ngốc!
- Nè, nè, - Ria Mép nhảy nhổm - không được vơ đũa cả nắm à nghen!
- Cả nắm gì! - Hột MÍt nhếch mép - Nhóc ngươi cũng vậy thôi! Tự dưng lại lẽo đẽo theo xách cặp cho nhỏ Ðuôi Ngựa.
- Cái đó là giúp bạn.
Hột Mít hứ một tiếng:
- Vậy sao nhóc ngươi không giúp cho bản cô nương đây!
- Hà, hà, ghen tị! Ghen tị rồi! - Bắp Rang vỗ tay reo.
- Trời đất! - Ria Mép trợn mắt - Khủng long như bà không xách cặp giùm tôi thôi, sao lại bắt tôi xách cặp giùm?
Rồi nó ngửa mặt lên trời:
- Kiểu này đúng là thiên hạ đại loạn rồi!
- Cho loạn luôn!
Hột Mít gầm lên và hùng hổ lao người tới.
Hột Mít đã nhanh, Ria Mép còn nhanh hơn. Vèo một cái, nó đã ở cách vùng nguy hiểm cả chục thước, cười hề hề:
- Muốn có người xách cặp, tốt nhất nên làm khủng long ăn cỏ! Bà cứ khoái làm khủng long ăn thịt, tên con trai nào mà dám lại gần!
Ý Kiến Bạn Ðọc